Phỏng vấn với Jacob Collier
Musician
bởi Colin and Samir • 2024-03-04

Trong một cuộc trò chuyện đầy chiêm nghiệm với Colin và Samir, nhạc sĩ đoạt nhiều giải Grammy Jacob Collier, người thường được mệnh danh là "Mozart của Gen Z", đã hé lộ hành trình phi thường của mình. Từ việc tải lên các video quay tại phòng ngủ vào năm 2013 cho đến việc trở thành ngôi sao chính tại các đấu trường toàn cầu, Jacob chia sẻ một triết lý sáng tạo ưu tiên trực giác, sự đóng góp chân thực và lòng hiếu kỳ không ngừng nghỉ, hơn là những con đường thành công truyền thống. Cuộc phỏng vấn này không chỉ nói về âm nhạc; đó là một buổi học nâng cao về cách điều hướng trong không gian sáng tạo với một trái tim rộng mở và sự sẵn lòng tự khám phá bản thân.
Khởi đầu không theo kịch bản: YouTube như một không gian để thể hiện bản thân
Câu chuyện khởi nguồn của Jacob Collier không phải từ những kế hoạch vĩ đại hay bản thiết kế công nghiệp, mà là minh chứng cho sức mạnh của sự sáng tạo độc lập. Lớn lên, anh tạo ra một "góc sâu thẳm" trong ngôi nhà ở London của mình, một căn phòng tràn đầy tiềm năng âm nhạc nơi anh đã quay những video YouTube đầu tiên. Bản hit lan truyền đầu tiên của anh, một bản cover a cappella nhiều bè bài "Don't You Worry 'bout a Thing" của Stevie Wonder, nổi tiếng bắt đầu với một ảnh chụp màn hình hiển thị "không lượt xem". Jacob giải thích, khoảnh khắc này ra đời từ niềm tự hào thuần túy và mong muốn chia sẻ điều gì đó mà anh cảm thấy vô cùng "ngầu".
Cách tiếp cận ban đầu của anh với YouTube là về "đóng góp vào một cuộc trò chuyện," chứ không phải theo đuổi sự lan truyền. Anh nhớ lại một thời điểm khi "YouTube là không gian rộng lớn nhất để tôi làm mọi việc theo cách riêng của mình," thoát khỏi áp lực của thuật toán hay tâm lý cạnh tranh. Tinh thần cho đi chân thật này, thay vì khai thác, đã định hình những tác phẩm đầu tiên của anh. Khi anh chiêm nghiệm, "giá trị nằm ở việc điều này đánh thức tâm hồn tôi đến mức nào, tôi hứng thú với nó ra sao."
Những hiểu biết chính:
- Đóng góp thay vì Khai thác: Thành công ban đầu trên YouTube xuất phát từ mong muốn chia sẻ tác phẩm thú vị, chứ không phải từ nỗ lực chiến lược để "lan truyền rộng rãi".
- Trực giác làm kim chỉ nam: Hành trình của Jacob nhấn mạnh việc theo đuổi đam mê nội tại ngay cả khi không có con đường rõ ràng hoặc tiền lệ trong ngành.
- Dám tạo nên dấu ấn đầu tiên: Vượt qua sự tê liệt sáng tạo đòi hỏi lòng dũng cảm để mắc lỗi ban đầu thay vì cố gắng đạt đến sự hoàn hảo ngay từ đầu.
Vạch ra một con đường theo trực giác: Mối liên hệ với Quincy Jones và màn ra mắt tại Montreux
Tác động từ cách tiếp cận chân thật của Jacob là không thể phủ nhận. Vài ngày sau khi bản cover Stevie Wonder của anh thu hút sự chú ý, anh nhận được một email siêu thực từ Quincy Jones. Những gì diễn ra sau đó không phải là một cuộc gặp gỡ tiêu chuẩn trong ngành, mà là một cuộc thảo luận sâu sắc về những sắc thái tinh tế của âm nhạc. Jacob cười, nhớ lại cách Quincy ngay lập tức "chỉ tò mò về việc: này anh bạn, anh có thể giải thích hợp âm thứ hai của bài hát là gì không." Khoảnh khắc này không phải về những bước tiến trong sự nghiệp, mà là "tình đồng điệu" thuần túy, một ngôn ngữ chung giữa hai nhạc sĩ đầy nhiệt huyết.
Bất chấp sự công nhận sâu sắc này, Jacob đã đưa ra một quyết định bất ngờ. Khi đội ngũ của Quincy đề nghị quản lý, anh đã trân trọng từ chối. "Tôi nói không... Tôi biết mình không muốn làm điều đó," anh khẳng định, nhấn mạnh mong muốn mãnh liệt được tự tạo con đường riêng, ngay cả khi con đường đó chưa được định rõ. Anh không có kế hoạch, nhưng anh có trực giác mạnh mẽ. Sự độc lập này đã dẫn anh đến hợp tác với Ben Bloomberg của MIT, tạo ra thiết bị Vocal Harmonizer mang tính đột phá và một chương trình biểu diễn cá nhân ra mắt tại Montreux Jazz Festival – mở màn cho những thần tượng của anh là Herbie Hancock và Chick Corea. Đó là một thử thách khắc nghiệt, một chàng trai 20 tuổi biểu diễn trước hàng ngàn khán giả với những huyền thoại đang theo dõi, một khoảnh khắc "shift command three" thực sự.
Những thay đổi chính:
- Định nghĩa lại sự công nhận: Sự công nhận đích thực đến từ niềm đam mê chung và sự thấu hiểu về nghề của anh, chứ không chỉ từ sự công nhận của ngành.
- Tin tưởng vào la bàn nội tâm: Jacob ưu tiên trực giác của mình hơn con đường sự nghiệp thông thường, ngay cả khi được trao một cơ hội "trong mơ".
- Đổi mới thông qua hợp tác: Mối quan hệ đối tác của anh với Ben Bloomberg đã thể hiện sự sẵn lòng xây dựng các công cụ mới để thể hiện tầm nhìn âm nhạc độc đáo của mình.
Sự phát triển không ngừng của sáng tạo: Vượt ra ngoài nhãn mác "Thiên tài"
Jacob thách thức quan niệm "đã nắm rõ mọi thứ." Anh xem quá trình sáng tạo của mình như một sự mở ra liên tục, một hành trình đầy bất ngờ. "Nếu bạn làm đúng những gì bạn đang làm, bạn sẽ liên tục ngạc nhiên không chỉ bởi những cộng sự xung quanh... mà còn bởi chính bản thân mình," anh khẳng định. Cách tiếp cận âm nhạc tự học của anh phản ánh điều này, nhấn mạnh cảm giác hơn là sự hiểu biết trí tuệ nghiêm ngặt. Anh trích dẫn một câu nói mạnh mẽ từ kinh nghiệm của chính mình: "Tôi từng nghĩ tai bạn quyết định mọi thứ, nếu bạn nghe được, bạn có thể chơi được. Nhưng nếu bạn cho bản thân một khả năng lớn hơn đôi tai của mình, thì đôi tai bạn sẽ hấp thụ tất cả kỹ thuật và cũng phát triển theo."
Cách tiếp cận linh hoạt này mở rộng đến mối quan hệ của anh với các nhãn mác "thần đồng" và "thiên tài" thường được gán cho anh. Anh xem chúng là vô cảm, là cách để mọi người "gạt bỏ chúng ra khỏi tầm hiểu biết của bạn." Đối với Jacob, sự phát triển thực sự đến từ việc được "thấy và hiểu" như một con người đầy khiếm khuyết, chứ không phải được nâng lên một bệ đá không thể tiếp cận. Anh tin rằng sự sáng tạo thực sự "thiên về sự thoải mái... có quyền mắc lỗi và chấp nhận bản thân mình kỳ lạ" hơn là kỷ luật cứng nhắc hay kỹ năng kỹ thuật bẩm sinh. Những món quà lớn nhất của anh, anh khẳng định, xuất phát từ khía cạnh cảm xúc và trực giác này, chứ không phải từ một "kỳ tích trí tuệ."
Những bài học chính:
- Tư duy phát triển: Jacob xem công việc sáng tạo như một quá trình tự khám phá và bất ngờ liên tục, chứ không phải là một đích đến.
- Trực giác hơn Trí tuệ: Anh ưu tiên sự kết nối cảm xúc và cảm giác trong âm nhạc của mình, tin rằng điều mà một người "cảm thấy luôn gần với thế giới thực hơn những gì bạn biết."
- Phá vỡ các nhãn mác: Nhãn mác "thiên tài" có thể gây cô lập; sự phát triển thực sự đến từ việc được nhìn nhận và hiểu như một con người.
Sức mạnh của sự kết nối chân thật: Phong cách trình diễn độc đáo của Jacob
Sự phát triển của Jacob từ một nghệ sĩ "hướng nội" tại Montreux đến phong cách trình diễn tương tác sâu sắc hiện tại thể hiện sự cam kết của anh đối với sự chân thật. Anh nhớ lại những buổi biểu diễn đầu tiên của mình, nơi năng lượng của anh chảy vào âm nhạc, thu hút khán giả. Giờ đây, năng lượng của anh là một sự trao đổi năng động, phản ánh sự thoải mái và cởi mở sâu sắc. Anh giải thích rằng "năng lượng bẩm sinh của tôi luôn không muốn gian dối trên sân khấu," tránh sự hướng ngoại gượng ép để trở thành "chính xác con người tôi."
Cam kết về sự chân thật này đã nuôi dưỡng một mối liên kết độc đáo với khán giả, biến các buổi hòa nhạc thành những trải nghiệm cộng đồng. Anh mô tả những khoảnh khắc này là "khi tôi chỉ huy một khán giả 5.000 người và giọng hát của tôi lớn như giọng của tất cả mọi người khác, và họ đi cùng tôi, họ nâng tôi lên, tôi nâng họ lên, điều đó tạo cảm giác cân bằng cho tôi." Đối với Jacob, phần thưởng cao nhất không phải là sự tán dương cá nhân, mà là sự thăng hoa chung của sức sáng tạo tập thể. Tinh thần cộng đồng này, bắt nguồn từ sự nhiệt huyết rõ ràng của anh đối với âm nhạc, có lẽ là siêu năng lực lớn nhất của anh, biến nghệ thuật phức tạp của anh trở nên dễ tiếp cận và lay động sâu sắc đối với tất cả mọi người.
Những thực hành chính:
- Phong cách trình diễn chân thật: Jacob xây dựng kết nối với khán giả bằng cách là chính mình một cách chân thật, thay vì thể hiện một nhân vật trình diễn.
- Khán giả là Cộng tác viên: Anh xem khán giả của mình không chỉ là người xem, mà là những người tham gia tích cực đóng góp vào năng lượng và trải nghiệm của các buổi biểu diễn trực tiếp của anh.
- Định nghĩa lại "Thành công": Thành công không chỉ là về những lời khen ngợi, mà còn về những chiến thắng nhỏ trong sáng tạo hàng ngày và đơn giản là "sống trọn vẹn với cơ thể mình."
"Khoảnh khắc bạn biết bạn là ai, bạn ngừng học hỏi." - Jacob Collier